Vô Vị Lợi Ích
Tên truyện: TỚ THÍCH CẬU TIỂU KỲThể loại: Boylove, 1x1Tác giả: sukuchanVăn án: Là một cặp thanh mai trúc mã nhưng họ mãi mãi không được hạnh phúc.…
Tên truyện: TỚ THÍCH CẬU TIỂU KỲThể loại: Boylove, 1x1Tác giả: sukuchanVăn án: Là một cặp thanh mai trúc mã nhưng họ mãi mãi không được hạnh phúc.…
Tên truyện: Ta Từng Là Truyền ThuyếtTác giả: Yến Dạ LýDịch: youaholicBản dịch phi thương mại chưa có sự cho phép của tác giả.VĂN ÁN:Tám năm trước, Thôi Tả Kinh vượt qua cửa ải cuối cùng do "Hoàng Hậu" sắp đặt, trở thành người đầu tiên thành công thoát khỏi White Land. Nhưng thời gian của y mãi mãi dừng lại tại thời khắc rời đi - sinh nhật năm mười sáu tuổi.Tám năm sau, y quay về với cơn ác mộng thuở ấy bằng cách thức phi pháp với thân phận "Tù nhân" của người chơi mới Đổng Chinh.Ngày ấy, đám quái vật ở White Land được trải nghệm lại cảm giác sợ hãi khi bị ma quỷ khống chế xưa kia.…
kể về từ tình bạn trong sáng của 12 nhân vật chính rồi thành tình yêu,sau khi trải qua nhiều điều họ đều có đc tình yêu vững chắc…
Truyện viết ra do có ý tưởng.Không hay thì đừng ném đá ạ.…
Hãy để tôi là ánh sáng dẫn đường cho riêng cậu…
Bạn và Kim Taehyung là bạn chung lớp. Rồi 2 người cùng thích nhau nhưng chẳng dám nói....…
tan bị một con trà xanh hạicòn lại coi văn án nhé!là tanall,tanall,tanall…
Đây là truyện của tui, không phải edit lại, nên dù có hay hay dở thì cũng mong mn ko gạch đá hay ăn cắp ạTrừ tà nhân gà mờ lạnh lùng công x Nhà văn kinh dị nhưng nhát chết thụCảm giác đột nhiên cuốn tiểu thuyết kinh dị của bạn tràn ra ngoài đời là loại cảm giác gì? Trải nghiệm bạn là nhà văn kinh dị nhưng giáp mặt với nhân vật do chính tay mình viết là loại trải nghiệm gì? Ishigami Kaede sẽ cho bạn biết thế nào là loại cảm giác đó~"Ai kêu anh dùng bánh gạo đưa cho Kuchisake-onna chứ??!!! Người ta đưa kẹo, anh sao lại dùng thứ đó??!!?""Thì tôi còn mỗi cái này là đồ ngọt thôi mà?""..."Ishigami Kaede bỏ cuộc!!!!…
Cái lúc mà miku vào lớp thì nó sẽ ko đc hay hơn mà cũng lý thuyết ko đc diễn tả đúng lắm Mong m.ng thông cảm nhé…
Douma không có cảm xúc, đến cuối cùng thì đối với cậu tình yêu vẫn là một thứ khó hiểu.#Douaka #DoumaxAkaza #KNY…
Tưởng chừng như ta sinh ra không phải dành cho nhau, nhưng đâu ai biết trước được điều gì? Ta có thể cùng nhau đi đến cuối cuộc đời hay chỉ là trạm dừng chân của tuổi trẻ?…
Nó kể về con đường chinh phục 1 người lạnh lùng Nếu thấy nhạt thì cho tui cái í tưởng chứ tui hay bí lắmNhớ vote nếu thấy hayTui hết ảnh bìa mới để vậy…
" vì sao hai người lại làm như vậy chứ? " Tịch Nhiễm ngồi rạp xuống sau cánh cửa, trước mắt cô là cảnh hoan ái của bạn trai và ả bạn thân cô, là hai người mà cô hết mực tin tưởng. Nước mắt tuôn trào, cô che miệng khóc, mặc cho bên trong căn phòng kia có những âm thanh mờ ám đang phát ra, khiến cho người khác nghe thấy phải tai đỏ tim đập. Phải rồi, Tịch Nhiễm cảm thấy mình thật ngu ngốc, vì đã luôn tự lừa dối bản thân mỗi lần thấy Vân Song không về phòng cả đêm, gọi Thừa Tước nhưng không nhấc máy, và những lần vô tình đọc được những tin nhắn của hắn và ả. Vậy mà cô vẫn luôn ngu ngốc bao che giúp ả đến phòng của bạn trai mình mỗi đêm, tưởng Vân Song ở cùng với bạn trai của cô ấy mà ai ngờ lại đang dây dưa cùng với chính bạn trai của cô? " Chắc là không phải vậy đâu, cậu ấy đã nói là không có gì rồi, chắc là hai người chỉ đang đùa thôi mà...phải không?" Nhưng thực tế đang trước mắt cô, ở trong căn phòng kia, trên chiếc giường kia, là bạn thân của cô và hắn, người đã nói chỉ yêu mình cô, đã cùng cô thề non hẹn biển, đã nói một ngày nào đó sẽ khoác lên người cô một bộ váy cưới trắng tinh khiết, sẽ đeo lên ngón tay cô một chiếc nhẫn màu vàng đồng... -------- " Chúng ta chia tay đi! " cô cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong. Cô muốn khóc lắm, nhưng lại không thể, vì cô đã tự nhủ với lòng mình, hắn không đáng để cho cô phải rơi thêm một giọt lệ nào nữa.--------- " Tôi thích em "Cô sững sờ, người vừa nói ra câu đó lại chính là giáo sư của cô, Dịch Cảnh Lăng?!…
về những cảm xúc của bản thân...cũng có thể là những phút ảo tưởng làm cho bản thân cảm thấy vui vẻ hơn, mình chỉ viết để đấy thôi hi vọng là sẽ không ai đọc được những dòng ngu ngốc bên trong.…